http://nhatnghe.net


Những bài học cuộc sống

1. Tình yêu thương và lòng biết ơn

Screenshot 2 4

Trong cuộc sống, tình yêu thương và lòng biết ơn luôn mang lại cho chúng ta những giá trị to lớn mà không niềm vui hay vật chất nào có thể so sánh được. Trên hành trình của bạn rất cần có tình yêu thương và lòng biết ơn của bạn với những người xung quanh và ngược lại. Không liều thuốc thần nào tốt hơn tình yêu thương và lòng biết ơn trong hành trình chinh phục một cuộc sống Bình an hạnh phúc. Đó chính là giá trị lớn nhất cuộc sống ban tặng cho bạn và cũng là điều tuyệt vời nhất mà bạn có thể mang lại cho cuộc đời. Hãy sống vui từng khoảnh khắc với tình yêu thương và lòng biết ơn.

 

Tình yêu thương

tinh yeu

“Tình yêu lớn lên nhờ cho đi - sự yêu thương mà chúng ta cho đi là sự yêu thương duy nhất mà chúng ta giữ được.”

–  Elbert Hubbard –  

Chuyện kể rằng, một sáng cuối tuần nọ, một người phụ nữ ra khỏi nhà và nhìn thấy 3 cụ già râu tóc bạc phơ ngồi ngay băng ghế đá trước sân nhà. Bà không hề quen ai trong số đó, nhưng vốn là người tốt bụng nên bà tiến lại hỏi han.

  • Tôi không biết các ông, nhưng chắc các ông đang rất đói, xin mời vào nhà chúng tôi ăn chút gì đó!
  • “Ông chủ có ở nhà không?” – một trong 3 ông già lên tiếng.
  • Thưa có ạ! Mời các ông vào nhà.
  • Ba chúng tôi không thể cùng vào nhà được – họ trả lời.
  • Sao lại thế ạ? – người phụ nữ ngạc nhiên hỏi lại.
  • Tên tôi là Tình Yêu, ông nay là Giàu Sang, và ông kia là Thành Công – một ông già giải thích – Bây giờ cô vào hỏi ý kiến gia đình xem quyết định ai trong chúng tôi sẽ được mời vào nhà.
  • Rất kinh ngạc nhưng người phụ nữ vẫn trở vào nhà, kể toàn bộ câu chuyện cho người chồng và đứa con gái nhỏ nghe.
  • “Tuyệt thật” – người chồng lên tiếng – đây đúng là một cơ hội tốt. Chúng ta sẽ mời Giàu Sang vào nhà nhé, ngài sẽ ban cho chúng ta sự giàu có.
  • Người vợ không đồng ý: “Sao ta không mời ông Thành Công vào” chúng ta sẽ có quyền cao chức trọng.
  • Hai vợ chồng đang phân vân thì cô con gái nhỏ nãy giờ đứng yên bỗng lên tiếng: “Chúng ta nên mời ông Tình Yêu vào chứ ạ? Cả nhà chúng ta sẽ luôn tràn ngập niềm vui, tình yêu thương và hạnh phúc”.

Chợt tỉnh ra, cả ông bố và bà mẹ vội sửa soạn mọi thứ để đón khách vào nhà.

Người phụ nữ mở cửa bước ra và hỏi: “Ai trong các vị là Tình Yêu xin mời vào nhà và trở thành khách của gia đình chúng tôi!”

Ba ông già nghe hỏi, liền đứng dậy. Ông giá Tình yêu đi trước, hai ông Thành Công và Giàu Sang nối bước theo sau.

Vô cùng ngạc nhiên, người phụ nữ hỏi: “Tôi chỉ mời Tình Yêu thôi, sao các ông cũng cùng vào. Các ông bảo không thể vào cùng nhau mà?”

Cả 2 ông già đi sau cùng trả lời: “Nếu bà chỉ mời Thành Công hoặc Giàu Sang vào nhà, thì chỉ một trong 2 chúng tôi được làm khách. Nhưng bà đã chọn Tình Yêu, và ở đâu có Tình Yêu ở đó có Giàu Sang và Thành Công, do vậy cả 3 chúng tôi đều vào”.

Đôi khi bạn cần trải nghiệm mọi thứ để có thể học hỏi. Cuộc đời không phải điều bạn có thể dễ dàng tìm ra cách sống, vì vậy hãy đón nhận như những gì đến với bạn - và đừng bỏ lỡ những cơ hội mà đời trao cho bạn bởi những điều quan trọng nhất không phải là “VẬT CHẤT”, mà chính những “CON NGƯỜI” khiến cho cuộc đời bạn đáng sống.

Lòng biết ơn

"Hãy biết ơn những gì đang có và bạn sẽ nhận được nhiều hơn. Nếu luôn luôn chỉ nhìn thấy những gì mình không có thì bạn sẽ không bao giờ có đủ được". - Oprah Winfrey -.

"Có một chàng trai trẻ vừa tốt nghiệp Đại học loại xuất sắc nộp đơn dự tuyển vào một vị trí quản lý tại một công ty lớn.

Anh ta vượt qua các vòng đầu tiên. Đến vòng cuối cùng, đích thân ông Giám đốc phỏng vấn để đưa ra quyết định cuối cùng.

Ông Giám đốc phát hiện ra một điều từ CV của chàng trai trẻ rằng trong suốt các năm học, anh ta luôn đạt thành tích học tập một cách xuất sắc. Từ trường Trung học cho đến khi vào Đại học và thi tốt nghiệp, không năm nào mà chàng trai này không đạt được danh hiệu xuất sắc.

  • Ông Giám đốc hỏi, “Anh có bao giờ nhận được học bổng từ trường không”.
  • “Không bao giờ”, chàng trai trả lời.
  • Ông Giám đốc bèn hỏi tiếp: "Vậy là cha anh đã trả toàn bộ học phí cho anh phải không?”.
  • Chàng trai trẻ trả lời: "Cha tôi đã mất từ hồi tôi được một tuổi, toàn bộ số tiền học phí là do mẹ tôi gánh vác”.
  • “Vậy mẹ anh làm việc ở công ty nào?” Ông Giám đốc hỏi.
  • Chàng trai trẻ bèn trả lời: “Mẹ tôi làm công việc giặt quần áo”.

Ông Giám đốc nghe vậy bèn đề nghị chàng trai trẻ đưa hai bàn tay ra cho ông xem. Hai bàn tay chàng trai khá đẹp và mềm mại.

  • Ông Giám đốc hỏi: “Vậy trước đây có bao giờ anh giúp đỡ mẹ anh trong việc giặt quần áo chưa?”.
  • “Chưa bao giờ” - chàng trai trẻ trả lời - “Mẹ tôi lúc nào cũng chỉ muốn tôi học và đọc thật nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi có thể giặt quần áo nhanh hơn tôi.”
  • Ông Giám đốc nghe thấy vậy bèn nói: “Tôi có một yêu cầu. Hôm nay lúc anh về nhà, hãy đi và rửa hai bàn tay của mẹ anh. Rồi hãy đến gặp tôi vào sáng ngày hôm sau”.

Chàng trai trẻ cảm giác rằng cơ hội trúng tuyển của mình vào công ty này rất cao. Anh ta liền vui vẻ về nhà gặp mẹ và nói với bà hãy để anh ra rửa hai bàn tay của bà ngày hôm nay. Bà mẹ nghe vậy cảm thấy rất lạ, trong lòng bà dấy lên những cảm xúc vui buồn lẫn lộn, bà bèn đưa hai bàn tay mình ra cho chàng trai. Chàng trai trẻ chầm chậm rửa sạch bàn tay của mẹ mình. Từng giọt nước mắt của chàng trai rơi xuống khi anh ta thực hiện công việc của mình. Lần đầu tiên chàng trai nhận ra rằng đôi bàn tay của mẹ mình thật là nhăn nheo, hơn nữa hai bàn tay còn chằng chịt những vết sẹo và chai sạn. Những vết sẹo này hẳn là rất đau đớn vì chàng trai cảm nhận được bà mẹ khẽ rùng mình mỗi khi chàng trai rửa chúng trong nước.

Đây cũng là lần đầu tiên chàng trai trẻ nhận ra rằng chính đôi bàn tay này hàng ngày làm công việc giặt quần áo để có thể trang trải đủ tiền học phí của anh ta ở trường học. Những vết sẹo trên đôi bàn tay của bà mẹ cũng là cái giá cho kết quả đậu tốt nghiệp, cho những bảng điểm xuất sắc và cho cả tương lai của anh ta. Sau khi rửa sạch đôi bàn tay của bà mẹ, chàng trai trẻ lặng lẽ giặt nốt luôn chỗ quần áo còn lại trong ngày. Tối hôm đó, bà mẹ và chàng trai đã nói chuyện với nhau rất lâu.

Sáng ngày hôm sau, chàng trai trẻ quay lại công ty phỏng vấn. Ông Giám đốc nhận thấy nước mắt còn đọng trên khóe mắt của chàng trai trẻ bèn hỏi:

  • "Anh có thể cho tôi biết anh đã làm gì và học được những gì ở nhà của anh ngày hôm qua không?”.
  • Chàng trai trả lời: "Tôi đã rửa đôi bàn tay của mẹ tôi, và tôi cũng đã giặt nốt chỗ quần áo còn lại”.
  • "Vậy anh hãy cho tôi biết cảm giác của anh như thế nào?” Ông Giám đốc hỏi.
  • Chàng trai trẻ bèn trả lời trong nước mắt:
  • “Thứ nhất: Tôi hiểu được nhờ có mẹ mà tôi có được ngày hôm nay.
  • Thứ hai: Tôi hiểu được kiếm tiền vất vả đến như thế nào.
  • Thứ ba: Tôi đã nhận thức được sự quan trọng và giá trị của tình cảm gia đình.”
  • Ông Giám đốc nói:” Đó chính xác là những gì tôi cần tìm ở một nhà quản lý. Tôi muốn tìm những ứng viên có thể nhận thức được sự giúp đỡ của những người khác, người có thể hiểu được sự khó nhọc của người khác khi hoàn thành một công việc nào đó, và là người không đặt tiền bạc là mục đích sống duy nhất của mình. Xin chúc mừng. Anh đã được tuyển.”

Sau đó, chàng trai trẻ làm việc rất chăm chỉ và nhận được sự nể trọng của các nhân viên của mình. Mỗi thành viên trong nhóm làm việc rất cần cù và đoàn kết. Tình hình kinh doanh của công ty phát triển đạt mức doanh thu cao một cách đáng kinh ngạc".

2. Đừng quên cái chính

Một người đàn bà nghèo khổ bế đứa trẻ đi ăn xin, một lần bà ta đi ngang qua một cái hang. Bỗng nghe văng vẳng bên tai: “Ngươi có thể vào trong và lấy bất cứ thứ gì mình muốn, nhưng đừng quên cái chính và hãy nhớ một điều, sau khi ngươi trở ra thì cửa hang sẽ đóng lại vĩnh viễn. Tuy vậy hãy lợi dụng cơ hội hiếm có này và nhớ đừng quên cái chính”.

Nghe lời bà ta đi vào trong hang. Bà bị lóa mắt bởi vô số những thứ quý giá: Vàng bạc, châu báu, kim cương… Bà ta đặt đứa con xuống và bắt đầu nhặt mọi thứ có thể và nhét hết vào mọi nơi trên người. Bên tai văng vẳng lời nhắc nhở: “Ngươi chỉ có 8 phút thôi và đừng quên cái chính!”.

Sau khi đã nhét đầy người vàng bạc châu báu cũng là lúc hết giờ. Bà ta vội vã rời khỏi hang, cũng là lúc cửa hang đóng sập lại. Chợt bà ta sực nhớ đến đứa trẻ còn ở trong hang. Bà ta vứt tất cả vàng bạc châu báu đã lấy được và lăn ra khóc lóc vật vã. Nhưng chẳng ích gì vì cửa hang đã vĩnh viễn đóng lại.

Trong cuộc đời chúng ta cũng có khoảng 80 năm để sống ở đời và từ trong sâu thẳm đáy lòng luôn có một âm thanh nhắc nhở chúng ta: “ĐỪNG QUÊN CÁI CHÍNH”.

Nhiều khi con người vì ham kiếm thật nhiều tiền hoặc chạy theo danh vọng, sắc đẹp mà quên đi cái chính của cuộc đời. Đó là chăm chút đời sống tâm linh, cho gia đình nhỏ, cho những người thân yêu là cha mẹ, con cái, chồng vợ…, là giá trị của đạo đức làm người. Nhoáng cái đã hết 80 năm. Đến khi sắp nhắm mắt mới nhận ra mình đã quên đi cái chính thì ôi thôi đã muộn.

3. Sức mạnh của niềm tin

Có thể bạn đã biết tới nhà phát minh vĩ đại Thomas Edison và con số 10.000 thí nghiệm thất bại, song bạn có biết đâu là nguồn cảm hứng giúp ông trở nên thành công như vậy không? Hãy cùng đến với một câu chuyện truyền cảm hứng về Edison, hay một giai thoại ít biết về mẹ của ông, bà Nancy Elliott.

Câu chuyện truyền cảm hứng về Edison và mẹ

Một ngày đẹp trời vào những năm 1854, khi Thomas Edison 7 tuổi, trên tay cầm lá thư của thầy giáo chủ nhiệm. Cậu háo hức đưa cho mẹ, bà Nancy Elliott.

“Mẹ ơi, thầy bảo con đưa mẹ cái này!”

Bà Nancy mở ra đọc. Bỗng nước mắt bà giàn giụa khiến cậu bé Thomas đứng ngẩn người kinh ngạc.

“Thầy viết gì thế mẹ?”

Ngập ngừng một lát, bà Nancy đọc to lá thư.

“Con trai của ông bà là một thiên tài! Vì ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin ông bà hãy tự kèm cặp con trai mình”.

Nhiều năm sau, Thomas trở thành một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 20, nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại.

Một ngày khi Thomas xem lại các kỷ vật của gia đình, cậu vô tình nhìn thấy một tờ giấy gấp nhỏ được cất trong ngăn kéo bàn. Edison tò mò mở ra đọc, thì nhận ra bức thư của thầy giáo năm nào. Trên đó viết:

“Con trai ông bà là đứa trẻ rối trí (tâm thần). Chúng tôi không thể chấp nhận cho trò ấy đến trường được nữa”.

Thomas đã khóc hàng giờ sau khi đọc lá thư ấy. Về sau, cậu viết trong nhật ký: “Thomas Alva Edison là đứa trẻ rối trí, mà nhờ có một người mẹ anh hùng, cậu đã trở thành thiên tài của thế kỷ”.

Bài học rút ra từ câu chuyện truyền cảm hứng về Edison:

Đây là minh chứng hùng hồn cho thấy rằng, dù hoàn cảnh bên ngoài có tệ đến mấy, thì chính phản ứng của chúng ta mới quyết định tới kết quả cuối cùng.

Thử tưởng tượng khi nhận lá thư, bà Nancy phản ứng giống như bao người mẹ khác, bà trách móc, đánh mắng con, thì… có lẽ sau đó, Edison đã trở thành thiên tài, chứ không phải thiên tài. Có lẽ sau đó, cả nhân loại vẫn còn chìm trong bóng tối, chứ đừng nói tới việc bạn có thể đọc con chữ tôi viết cách bạn cả trăm cây số thế này.

Do đó, hãy nhớ rằng, cho dù điều gì xảy ra với bạn, cho dù nó có tệ đến mấy, thì cũng chỉ là hoàn cảnh. Chính phản ứng của bạn mới quyết định tất cả, hãy luôn tư duy tích cực, phản ứng tích cực, và làm chủ kết quả cuộc đời bạn nhé!

Những câu nói, những câu chuyện hay có tác dụng thật tuyệt. Chúng không chỉ khơi gợi hứng thú, kích thích tò mò, mà còn biến các bài học sâu sắc trở nên sinh động dễ nhớ. Nhờ vậy mà kinh nghiệm xương máu của các bậc cha anh đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Tác giả bài viết: Huỳnh Nhất Linh

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây